Dế con sau xe đạp

02/12/2014    10.914    4.53/5 trong 18 lượt 
Dế con sau xe đạp
Mẹ đi công tác xa. Cả tuổi thơ dài của tôi gắn liền với bố và chiếc xe cà tàng của bố. Không thể nhận ra sau cái lớp rỉ sét nâu xỉn ấy lớp sơn ban đầu có màu gì nữa. Lốp xe nhẵn thín. Cái bọc yên rách toạc, để lộ ra lớp mút mỏng bên trong. Chỗ ngồi êm ái nhất trên xe chính là cái yên sau. Bố tôi lót cho tôi một lớp báo rất dày. Vậy mà cứ ngồi lâu hai lòng bàn chân vẫn tê rân rân như kiến bò…
Lần đầu tiên tôi đi mẫu giáo, bố đèo tôi đến trường. Suốt buổi sáng, tôi nép mình vào góc lớp, ôm khư khư cái túi vải đựng quần áo phòng khi tôi đái dầm vào lòng và rấm rức khóc. Chiều về, bố đón, tôi mừng húm mà nước mắt lã chã, giọng khản đặc. Bố đèo tôi về, một tay giữ lái, một tay quàng ra sau giữ tôi khỏi ngã, miệng kể chuyện vui cho tôi nghe. Thỉnh thoảng bố ngoái nhìn tôi, sợ tôi mải khóc mà quệt chân vào bánh xe. Sau chuyện đó bố quyết định cho tôi nhảy cóc lên lớp 1.

“Những câu chuyện vui vẻ của hai bố con chỉ dừng lại khi bố phanh “kít” xe lại. Tiếng phanh xe của bố to và dài như tiếng còi tầm lúc 4 giờ rưỡi chiều vậy…”

Hồi bé, tôi ngọng “l” và “n”, “bác sĩ” lại thành “bác sí”. Trong mấy tháng đầu học lớp 1, trên suốt quãng đường về nhà, bố tôi dạy tôi cách sửa nói ngọng. “Bài tập” của hai bố con là “Cụ Lí lên chợ làng mua lòng lợn luộc” hay “Mùa hè nóng nực nam nữ nô nức lên núi nặn nồi niêu”. Hi hi.. Hai bố con cứ đọc đi đọc lại, thỉnh thoảng lại phá lên cười vì cùng bị líu lưỡi. Những câu chuyện vui vẻ của hai bố con chỉ dừng lại khi bố phanh “kít” xe lại. Tiếng phanh xe của bố to và dài như tiếng còi tầm lúc 4 giờ rưỡi chiều vậy.

Một hôm, bố khoá cửa để tôi trong nhà rồi đi làm sau khi đã dặn dò tôi không được nghịch đồ điện, không được chơi gần bể nước…Đến trưa, nhìn thấy bố đạp xe về đến nhà, tôi hớn hở chạy ra cửa và chào bố rối rít. Nhưng bố chỉ thò tay qua song cửa, xoa đầu tôi: “Dế con đợi bố một tý! Bố quên chìa khoá ở cơ quan, bố phải quay lại lấy đã”. Thế là bố lại lóc cóc đạp xe đi giữa trưa hè đổ lửa. Cơ quan bố cách nhà những 3,4 cây…Sau này tôi mới hiểu biết bố muốn tôi không phải lo lắng nên mới đạp xe về nhà cho tôi yên tâm rồi mới quay lại cơ quan…

Giờ bố tôi đã nghỉ hưu. Chiếc xe đạp cà tàng được bán đi để thêm chút tiền mua chiếc xe đạp mi-ni cho tôi mặc áo dài. Lần đầu tiên tôi đèo bố là đến nhà ông nội. Bố cứ hỏi mãi: “Dế có mệt quá không con? Hay để bố đèo!” Tôi lắc đầu không nói, bởi nếu nói chắc bố sẽ nhận ra là tôi đang khóc. Đối với bố tôi mãi là con Dế con ngồi sau xe đạp mà bố sẽ chở che suốt đời mà chẳng chờ đợi một sự đến đáp nào.

DU LỊCH ĐÚNG GIÁ

Add: The CBD, 125 Đồng Văn Cống, P. Thạch Mỹ Lợi, TP.Thủ Đức
Hotline: 0906050528
Mail: [email protected]
Fb: 
www.facebook.com/gocanhdulich
Du lịch đúng giá

Liên kết: Du lịch hội chợ, Giải trí, Trải nghiệm